Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh hội tụ những điều kiện thuận lợi cho phát triển kinh tế – xã hội trong tiến trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước. Với nguồn tài nguyên khoáng sản phong phú và nguyên liệu dồi dào cho sản xuất vật liệu xây dựng, Quảng Ninh không chỉ đóng vai trò cung cấp vật tư và nguyên liệu cho các ngành sản xuất trong nước mà còn xuất khẩu, góp phần quan trọng vào sự phát triển kinh tế và tăng trưởng GDP của tỉnh.
Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh còn nổi tiếng với tiềm năng du lịch phong phú, là một trong những điểm đến hàng đầu của tam giác tăng trưởng du lịch miền Bắc Việt Nam. Vịnh Hạ Long, danh thắng nổi tiếng của Quảng Ninh, được UNESCO công nhận là di sản thiên nhiên thế giới và di sản thế giới bởi giá trị địa chất địa mạo. Vịnh Hạ Long là điểm đến lý tưởng của Quảng Ninh cũng như miền Bắc Việt Nam. Sau đây cùng San Travel tìm hiểu sâu về tỉnh Quảng Ninh nhé!
1. Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh: Trái tim kinh tế và thiên đường du lịch của miền Bắc Việt Nam
Ví trị địa lý tỉnh Quảng Ninh, nằm ở địa đầu phía Đông Bắc Việt Nam, là một tỉnh đặc biệt với địa hình phong phú. Phía Tây tựa lưng vào núi rừng trùng điệp, trong khi phía Đông nghiêng xuống nửa phần đầu vịnh Bắc Bộ với bờ biển khúc khuỷu, nhiều cửa sông. Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh được xác định trong khoảng từ 106o26′ đến 108o31′ kinh độ Đông và từ 20o40′ đến 21o40′ vĩ độ Bắc. Bề ngang từ Đông sang Tây, nơi rộng nhất đạt 195 km, trong khi bề dọc từ Bắc xuống Nam khoảng 102 km. Điểm cực Bắc của tỉnh nằm tại dãy núi cao ở thôn Mỏ Toòng, xã Hoành Mô, huyện Bình Liêu; trong khi điểm cực Nam là đảo Hạ Mai thuộc xã Ngọc Vừng, huyện Vân Đồn. Điểm cực Tây là sông Vàng Chua, xã Bình Dương và xã Nguyễn Huệ, TX Đông Triều; và điểm cực Đông trên đất liền là mũi Gót, xã Trà Cổ, TP Móng Cái.
Quảng Ninh có biên giới quốc gia và hải phận giáp với nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Phía Bắc của tỉnh (các huyện Bình Liêu, Hải Hà và TP Móng Cái) giáp huyện Phòng Thành và thị trấn Đông Hưng, tỉnh Quảng Tây với 118,825 km đường biên giới. Phía Đông là vịnh Bắc Bộ, phía Tây giáp các tỉnh Lạng Sơn, Bắc Giang và Hải Dương, phía Nam giáp Hải Phòng. Bờ biển dài 250 km.
Diện tích tự nhiên toàn tỉnh Quảng Ninh tính đến ngày 1-10-1998 là 611.081,3 ha, trong đó đất nông nghiệp chiếm 243.833,2 ha, đất chuyên dùng 36.513 ha, đất ở 6.815,9 ha và đất chưa sử dụng 268.158,3 ha.
2. Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh: Địa hình đa dạng và tiềm năng phát triển vượt trội
Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh là một tỉnh nằm ở khu vực miền núi và ven biển, với hơn 80% diện tích đất là đồi núi và hơn hai nghìn hòn đảo nằm rải rác trên mặt biển. Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh đã tạo nên một địa hình đa dạng và phong phú.
Vùng núi của tỉnh được chia thành hai miền: Miền Đông từ Tiên Yên qua Bình Liêu, Hải Hà, Đầm Hà đến Móng Cái, nối tiếp vùng núi Thập Vạn Đại Sơn từ Trung Quốc, có hướng chủ đạo đông bắc – tây nam. Hai dãy núi chính là Quảng Nam Châu (1.507m) và Cao Xiêm (1.330m) chiếm phần lớn diện tích các huyện Bình Liêu, Hải Hà, Đầm Hà; dãy Ngàn Chi (1.166m) nằm ở phía bắc huyện Tiên Yên. Vùng núi miền Tây kéo dài từ Tiên Yên qua Ba Chẽ, Hoành Bồ, phía bắc thị xã Uông Bí và thấp dần về phía bắc huyện Đông Triều. Khu vực này có các dãy núi uốn cong, được gọi là cánh cung núi Đông Triều, với đỉnh Yên Tử (1.068m) ở Uông Bí và đỉnh Am Váp (1.094m) ở Hoành Bồ.
Vùng trung du và đồng bằng ven biển gồm các dải đồi thấp bị phong hóa và xâm thực, tạo nên những cánh đồng từ chân núi thấp dần xuống triền sông và bờ biển. Các khu vực này bao gồm Đông Triều, Uông Bí, bắc Yên Hưng, nam Tiên Yên, Đầm Hà, Hải Hà và một phần Móng Cái. Ở các cửa sông, phù sa bồi lắng tạo nên các cánh đồng và bãi triều thấp, như nam Uông Bí, nam Yên Hưng (đảo Hà Nam), đông Yên Hưng, Đồng Rui (Tiên Yên), nam Đầm Hà, đông nam Hải Hà, và nam Móng Cái. Mặc dù diện tích không lớn và bị chia cắt, vùng này rất thuận lợi cho nông nghiệp và giao thông, tạo nên những khu dân cư trù phú.
Khu vực biển và hải đảo của Quảng Ninh sở hữu địa hình độc đáo với hơn hai nghìn hòn đảo, chiếm hơn 2/3 tổng số đảo của cả nước (2.078/2.779), trải dài dọc theo bờ biển hơn 250 km và phân thành nhiều lớp. Các đảo lớn như Cái Bầu, Bản Sen, cùng các đảo nhỏ tựa như những hòn non bộ. Hai huyện Vân Đồn và Cô Tô hoàn toàn nằm trên đảo. Trên vịnh Hạ Long và Bái Tử Long có hàng nghìn đảo đá vôi, tạo nên cảnh quan karst tuyệt đẹp với các hang động kỳ thú.
Vùng ven biển và hải đảo Quảng Ninh không chỉ có các bãi bồi phù sa mà còn có những bãi cát trắng từ sóng biển. Những bãi cát này có thể trở thành nguyên liệu cho công nghiệp thủy tinh (Vân Hải) hoặc những bãi tắm tuyệt vời như Trà Cổ, Quan Lạn, Minh Châu, Ngọc Vừng.
Địa hình đáy biển Quảng Ninh không bằng phẳng, với độ sâu trung bình 20m. Các lạch sâu là dấu vết của dòng chảy cổ xưa, và các dải đá ngầm là môi trường sống cho các rạn san hô phong phú và đa dạng. Các dòng chảy hiện tại kết nối với các lạch sâu đáy biển, tạo nên các luồng lạch và hải cảng trên bờ biển khúc khuỷu kín gió, nhờ các hành lang đảo che chắn, tạo tiềm năng lớn cho cảng biển và giao thông đường thủy.
3. Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh: Khí hậu ôn hòa, lý tưởng cho phát triển và du lịch
Khí hậu Quảng Ninh mang đặc trưng của khí hậu miền Bắc Việt Nam, nhưng lại có nét riêng biệt của một tỉnh miền núi ven biển. Các quần đảo ở huyện Cô Tô và Vân Đồn đặc trưng với khí hậu đại dương.
Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới, với mùa hạ nóng ẩm và mưa nhiều, còn mùa đông lạnh và ít mưa. Tính nhiệt đới nóng ẩm bao trùm toàn tỉnh, với hai lần mặt trời qua thiên đỉnh mỗi năm, tạo tiềm năng bức xạ và nhiệt độ phong phú. Do ảnh hưởng của hoàn lưu gió mùa Đông Nam Á, khí hậu Quảng Ninh phân hóa rõ rệt thành hai mùa: mùa hạ nóng ẩm với lượng mưa dồi dào và mùa đông lạnh, khô.
Về nhiệt độ, mùa đông ở Quảng Ninh có nhiệt độ trung bình dưới 20°C, trong khi mùa hè nhiệt độ trung bình trên 25°C.
Về lượng mưa, mùa mưa được xác định khi lượng mưa ổn định trên 100mm, trong khi mùa khô là khi lượng mưa tháng dưới 100mm.
Sự chênh lệch nhiệt độ trung bình giữa tháng tiêu biểu cho mùa đông (tháng 1) và tháng tiêu biểu cho mùa hè (tháng 7) là 12°C. Nhiệt độ trung bình của tháng 1 ở Quảng Ninh thấp hơn 5,1°C so với tiêu chuẩn nhiệt độ của cùng vĩ tuyến.
4. Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh: Đất đai phong phú, đa dạng và giàu tiềm năng phát triển
Tính đến ngày 01/10/1998, diện tích tự nhiên toàn tỉnh Quảng Ninh đạt 611.081,3 ha. Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh mang đến nhiều lợi thế với đất nông nghiệp chiếm 243.833,2 ha, đất chuyên dùng là 36.513 ha, đất ở chiếm 6.815,9 ha, và đất chưa sử dụng lên tới 268.158,3 ha.
Đến ngày 31/12/2017, diện tích đất tự nhiên của tỉnh Quảng Ninh đã tăng lên 617.821 ha. Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh tiếp tục thể hiện lợi thế với đất sản xuất nông nghiệp chiếm 61.084 ha (9,9%), đất lâm nghiệp rộng 372.830 ha (60,3%), đất chuyên dùng là 44.782 ha (7,2%), và đất ở chiếm 8.185 ha (1,3%).
5. Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh: Mạng lưới sông ngòi và chế độ thủy văn đa dạng
Quảng Ninh có đến 30 sông, suối dài trên 10km, nhưng phần lớn đều nhỏ với diện tích lưu vực thông thường không quá 300km². Trong số đó, có bốn con sông lớn bao gồm hạ lưu sông Thái Bình, sông Ka Long, sông Tiên Yên và sông Ba Chẽ. Đa phần các sông này có dạng xoè hình cánh quạt, ngoại trừ sông Cầm, sông Ba Chẽ, sông Tiên Yên và sông Phố Cũ có dạng lông chim.
Ngoài bốn con sông lớn, Quảng Ninh còn có 11 sông nhỏ với chiều dài từ 15-35km và diện tích lưu vực dưới 300km². Các sông này phân bố dọc theo bờ biển, bao gồm sông Tràng Vinh, sông Hà Cối, sông Đầm Hà, sông Đồng Cái Xương, sông Hà Thanh, sông Đồng Mỏ, sông Mông Dương, sông Diễn Vọng, sông Man, sông Trới và sông Míp.
Tất cả các sông suối ở Quảng Ninh đều ngắn, nhỏ, độ dốc lớn, với lưu lượng và lưu tốc khác biệt rõ rệt giữa các mùa. Vào mùa đông, các sông cạn nước, nhiều chỗ trơ ghềnh đá, nhưng vào mùa hạ, nước dâng cao rất nhanh, tạo thành thác lũ ào ào. Lưu lượng mùa khô là 1,45m³/s, trong khi mùa mưa lên tới 1.500m³/s, chênh lệch tới 1.000 lần.
Về phía biển, vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh giáp vịnh Bắc Bộ, một vịnh lớn nhưng kín, được che chắn bởi nhiều lớp đảo nên sóng gió không lớn như vùng biển Trung Bộ. Chế độ thủy triều ở đây là nhật triều điển hình với biên độ 3-4m. Một đặc điểm nổi bật là hiện tượng “con nước” và thủy triều dâng cao nhất vào buổi chiều trong các tháng mùa hạ và buổi sáng trong các tháng mùa đông khi có con nước cường. Vịnh Bắc Bộ có dòng hải lưu chảy theo hướng bắc-nam, mang theo nước lạnh và gió mùa đông bắc, khiến cho vùng biển này trở thành khu vực lạnh nhất của nước ta, với nhiệt độ có khi xuống tới 13°C.
6. Vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh: Đất đai màu mỡ và đa dạng, giàu tiềm năng phát triển
Tính đến ngày 01/10/1998, diện tích tự nhiên toàn tỉnh Quảng Ninh đạt 611.081,3 ha, trong đó đất nông nghiệp chiếm 243.833,2 ha, đất chuyên dùng là 36.513 ha, đất ở chiếm 6.815,9 ha, và đất chưa sử dụng lên tới 268.158,3 ha. Đến ngày 31/12/2017, tổng diện tích đất tự nhiên của tỉnh Quảng Ninh đã tăng lên 617.821 ha. Trong đó, đất sản xuất nông nghiệp chiếm 61.084 ha (9,9%), đất lâm nghiệp rộng 372.830 ha (60,3%), đất chuyên dùng chiếm 44.782 ha (7,2%), và đất ở chiếm 8.185 ha (1,3%).
Với vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh đắc địa, tỉnh không chỉ là trọng điểm kinh tế của miền Bắc Việt Nam mà còn là một điểm đến du lịch được biết đến với cảnh quan thiên nhiên tuyệt mỹ. Địa hình đa dạng từ núi rừng, trung du, đồng bằng ven biển đến các quần đảo phong phú, Quảng Ninh hội tụ đầy đủ các điều kiện thuận lợi cho sự phát triển kinh tế – xã hội. Khí hậu ôn hòa, mạng lưới sông ngòi phong phú và nguồn tài nguyên đất đai đa dạng là những yếu tố quan trọng góp phần vào sự phát triển bền vững của tỉnh. Nhờ vào những tiềm năng và lợi thế đặc biệt này, vị trí địa lý tỉnh Quảng Ninh đang ngày càng khẳng định vị thế của mình như một điểm đến hấp dẫn và một đầu tàu kinh tế quan trọng của Việt Nam.
Comment (0)